HÀNH TRÌNH CHINH PHỤC CỰ LY ULTRA TRAIL 85KM GIẢI DLUT 2023

HÀNH TRÌNH CHINH PHỤC CỰ LY ULTRA TRAIL 85KM GIẢI DLUT 2023

Tôi có một niềm đam mê mãnh liệt với núi rừng, được dạo chơi trong rừng là một sự tịch mịch không hề cô đơn. Cảm giác cơ thể nhỏ bé này được lấp đầy bởi hơi thở của rừng già, của mùi cỏ ướt, cùng với đó là sự xào xạc của lá cây trong gió khiến tôi không ngừng thổn thức.

Tôi thường tự mình đi Dinh mỗi tháng một lần, không vì race này hay race kia gì cả. Thi thoảng, tôi gặp một vài anh/chị đi Dinh vì thích núi rừng, tôi mỉm cười hân hoan, vì vô tình gặp được những kẻ mê rừng như mình. Đó cũng là một phần những lý do tôi quyết định muốn thử một cuộc dạo chơi thật dài ở đó.

Một hôm bạn rủ :” Ê, ultra DLUT không?”, tôi nghĩ ngợi 2 giây rồi :” Ừ, đi”. Và thế là đi.

Hành trang của tôi ban đầu đơn giản chỉ là cảm hứng bất tận với núi rừng như thế.

1. Sự chuẩn bị cho giải

 Sát ngày race, tôi xuống Dinh chạy được cỡ 25km cho yên tâm trong khi bạn bè tôi lũ lượt mài giày ở đó cả tháng trước. Lần chạy đó tôi thấy hân hoan lạ kỳ, được chạm vào cây cỏ, được chạy dưới ánh nắng, được đổ mồ hôi dưới tán cây nhưng tôi lại thấy vui thích lắm. Nên plan ban đầu tính đi cỡ 30km, nhưng tôi đã nhanh trí tiết kiệm sự hân hoan đó xuống còn 25 km thôi, haha.

Tôi không có nhiều đồ đi trail, nên 1 tuần trước race bắt đầu đi mượn. Anh/Chị sinh hoạt ở Onways thương tình cho mượn mỗi người một chút thành 1 bộ gear xịn sò luôn. Ơn trời, tôi thật trù phú vì có nhiều người bạn hảo tâm. 

Trong tất cả các yếu tố, có lẽ tinh thần là thứ tôi chuẩn bị tốt nhất, vì tôi chưa bao giờ nghĩ là mình sẽ DNF và rất háo hức tới ngày race, mặc dù tôi chả tập gì ngoài việc mỗi ngày đều chạy vài km ở bờ kè với bạn. Ngoài ra, về dinh dưỡng, những ngày gần race tôi hay bị chướng bụng và tiêu chảy. Nên những ngày đó, tôi hầu như chỉ ăn eat clean và từ chối mọi lời mời gọi party. Để chuẩn bị cho cuộc race, có lẽ tôi chả mua gì ngoài Lecka bar. Còn lại, dinh dưỡng của tôi là mật ong (nhà có), hạt (shop bán mang theo), yến mạch + hạt chia (thứ hay ăn hàng ngày). 

2. Quá trình tập luyện:

Ngoài buổi cuối tuần trước tuần race, tôi đi Dinh chạy một chút được nói ở trên ra, hằng ngày tôi chỉ tập chạy bộ ở Bờ Kè khoảng 6-8km, thi thoảng đổi sang Sala và Vạn Phúc. Pace trung bình loanh quanh 6-7ph/km. Nhưng bằng một năng lực vô hình nào đó, tôi vẫn tin rằng mình sẽ finish ở race này. Còn niềm tin lấy ở đâu ra, thì đến bây giờ tôi vẫn không lý giải được.

3. Các khó khăn gặp phải trong race:

Lần này đi race, tôi không gặp vấn đề về tiêu hóa và dinh dưỡng, đó là một tín hiệu tốt. Nếu có lời khuyên dành cho dinh dưỡng trước race, tôi chỉ khuyên mọi người ăn uống cẩn thận nhất có thể. Vì nó có thể không làm bạn mạnh hơn trong vài ngày, nhưng giúp bạn có sự tự tin nhất định trước thềm race.

Thời tiết lạnh và nắng ở Đà Lạt làm tôi chủ quan, không mang đủ áo khoác, nên có chút lạnh. Tuy vậy, với kinh nghiệm đi trek, thích ngủ bờ ngủ bụi của mình, tôi có thể ngủ tốt ở Đà Lạt. Và đêm cuối cùng trước race, tôi đã ngủ một mạch từ 8h đến 1:30 sáng hôm sau, để dậy đi race. 

Ra đến vạch xuất phát, tôi khởi động nhẹ và soạn đồ gửi ở CP6 cho BTC. Tôi soạn đồ backup & dinh dưỡng bổ sung. Nhưng cuối cùng tôi lại tới nhận lại 1 túi còn nguyên tại FL (finish line). Đó là lỗi lớn tôi xin phép kể ở đoạn sau.

Khi bắt đầu vào race, tôi đi tốc độ ổn định, có khi hơi cao hứng chạy hơi nhanh lúc mặt trời chưa lên. Chân cẳng và hơi thở tôi luôn ổn định cho tới khi đến đoạn leo đỉnh Langbiang, chân tôi bắt đầu mỏi rồi. Đoạn này là đoạn khó nhất trong race, vì mọi người phải đu dây để leo lên đỉnh thẳng đứng. Nhưng bằng một cơ số không nhiều kinh nghiệm đi trek, tôi đã lên đỉnh không quá khó khăn. 

Mặt trời lên, khu rừng bắt đầu rõ ràng hơn, tôi lại càng hân hoan, tuy nhiên cơ thể có dấu hiệu lạnh và tâm lý có hơi buồn một chút. Đến CP6, là nơi mọi người có thể nhận đồ gửi, mọi người tranh nhau ăn và thay đồ. Còn tôi thì ngồi thở và chẳng buồn ăn, cũng chẳng buồn thay đồ. Và nó đã vô tình làm tôi bị mất nhiệt suốt quãng đường còn lại. Tôi chỉ ăn được 1 phần cháo, uống một chút dừa vì sợ no quá lại đi không được. Xong thì tôi đi luôn, vì ngồi một chỗ lạnh quá. Tuy nhiên, cơ thể lại nặng nề hơn trước nhiều. Đến đây, để có một kinh nghiệm cho các bạn, tôi muốn chia sẻ rằng, khi đến CP có thể thay đồ, hãy thay liền ngay có thể, sau đó ăn 1 ít thức ăn và giữ cho tinh thần đừng bị tuột dốc. 

Khi đi ra khỏi CP6 tôi lại bị buồn ngủ, cơ thể lơ mơ đi không được nhanh vì đầu óc cứ như trên mây. Tôi vừa đi vừa ngủ nhưng mắt vẫn mở, nhưng lại không lý giải được mình đang đi đâu nữa. Và thế là tôi quyết định lăn ra bãi cỏ chợp mắt 5-10 phút rồi mới tiếp tục. Ấy vậy, khi dậy, tôi tỉnh táo hơn, nhưng cơ thể lại lạnh hơn xưa. Tuy nhiên, dù gì cũng phải bước tiếp, nên tôi lại lẳng lặng đi tiếp cuộc hành trình. Trời nhá nhem tối, tôi lại bị lạnh hơn nữa, may sao lúc đó có quầy tạp hóa ở gần CP8 để mua áo mưa, tôi trùm bên ngoài vest, rồi tiếp tục đi về nơi có FL.

Khi trời càng về tối, tinh thần là yếu tố then chốt hơn tất thảy. Vì bạn phải đi với chính nội tâm mình mà không có ai khác. Sự heo hút và không gian rộng lớn biên biên của núi rừng khiến bạn sợ hãi, con quỷ đen tối trong người luôn thôi thúc bạn phải dừng lại. Lúc đó, cơ thể nhiều mệt mỏi chỉ có thể đánh thắng tất thảy bằng niềm tin và sự can trường từ sâu thẳm bên trong. Nó phải sáng rực giữa màn đêm vô tận - thì mới đưa bạn về đích được. Và tôi đã có đủ năng lượng để thắp sáng ngọn đuốc đó. Cho dù có mệt lắm rồi, tôi vẫn không cho phép mình nghĩ gì khác, ngoài việc phải về, vì có nhiều người đang đợi tôi ở đó.

4. Đi trail để làm gì?

Vậy, khổ ải và bi ai vậy, còn đi ultra trail để làm gì? Là cơ hội cho phép bản thân trải qua tất cả các cung bậc cảm xúc. Tôi có đủ sự hân hoan, vui sướng, hạnh phúc, mệt mỏi, đau chân, buồn ngủ, lạnh buốt, cảm thông, chia sẻ và hừng hực niềm tin. 

Gặp cặp vợ chồng anh kia, cứ anh đi một chút lại dừng chờ chị. Tới CP, anh lấy sẵn đồ ăn đợi chị về để có ăn ngay. Ở đó, tôi học được sự giúp đỡ và đồng hành khác hơn nhiều vai trò của người bạn đời. 

Tôi học được cách hiểu sâu sắc rằng, đôi khi hành trình cuộc đời giống như một hành trình của một race ultra trail. Hành trình ấy có biết bao sự thử thách nhưng quả ngọt nằm ở finishline. Là bài học về niềm tin, hãy cứ cố hết mình thì sẽ có được thành công. Cho dù là ít hay nhiều, thành công ấy thật sự xứng đáng. 

Chơi ultra, bạn sẽ học được cách giữ tinh thần lạc quan và lãng mạn trong sự khó khăn. Nó là chìa khóa mở tất cả các cánh cửa trong cuộc sống. 

Chơi ultra, bạn biết được rằng, bản thân mình giỏi hơn mình nghĩ rất nhiều. Rằng, ý chí bạn vốn dĩ rất mạnh mẽ, bây giờ chỉ nhờ race, mà nó được tôi luyện thêm thôi. 

Đó là một kỷ niệm Ultra Trail của tôi tại DLUT 2023.

Thương. See ya.

(Tác giả: Phan Trâm - ORC)
 

Gợi ý bạn đọc thêm

CHẠY BỘ - HÀNH TRÌNH CHIẾN THẮNG UNG THƯ CỦA MỘT CÔ GÁI 8X

CHẠY BỘ - HÀNH TRÌNH CHIẾN THẮNG UNG THƯ CỦA MỘT CÔ GÁI 8X

KHOẢNH KHẮC ĐẦY CẢM XÚC TẠI TIỀN PHONG MARATHON 2024

KHOẢNH KHẮC ĐẦY CẢM XÚC TẠI TIỀN PHONG MARATHON 2024

KÍ SỰ STANDARD CHARTERED SINGAPORE MARATHON 2022 (MS. TRÂM PHAN - ORC)

KÍ SỰ STANDARD CHARTERED SINGAPORE MARATHON 2022 (MS. TRÂM PHAN - ORC)

MO MULLER VÀ HÀNH TRÌNH TRỞ THÀNH

MO MULLER VÀ HÀNH TRÌNH TRỞ THÀNH "ULTRA RUNNER" SAU 22 THÁNG CHẠY BỘ

GẶP NGUYỄN KIẾN QUỐC: DỊCH GIẢ SÁCH BORN TO RUN -

GẶP NGUYỄN KIẾN QUỐC: DỊCH GIẢ SÁCH BORN TO RUN - "SINH RA ĐỂ CHẠY"

5 CẶP ĐÔI VÀNG CỦA THỂ THAO VIỆT NAM

5 CẶP ĐÔI VÀNG CỦA THỂ THAO VIỆT NAM

TOP 10 BỘ PHIM TRUYỀN CẢM HỨNG VỀ CHẠY BỘ MÀ CÁC RUNNER KHÔNG NÊN BỎ LỠ

TOP 10 BỘ PHIM TRUYỀN CẢM HỨNG VỀ CHẠY BỘ MÀ CÁC RUNNER KHÔNG NÊN BỎ LỠ

15 CÂU NÓI TRUYỀN CẢM HỨNG VỀ CHẠY BỘ CỦA NHÀ VĂN HARUKI MURAKAMI

15 CÂU NÓI TRUYỀN CẢM HỨNG VỀ CHẠY BỘ CỦA NHÀ VĂN HARUKI MURAKAMI

Cách tạo động lực để duy trì thói quen chạy bộ

Cách tạo động lực để duy trì thói quen chạy bộ